Hiệu đính: Gia Dũng
- 2 -
Chương trình tivi thú vị

     gồi loay hoay xem Tivi một lát, Long ngước sang tủ đầu giường nhìn đồng hồ đã thấy mười giờ. Buổi sáng nay trôi qua nhanh thật, chỉ vừa ban nãy anh vừa kết thúc cuộc trao đổi ngắn với cấp trên, rồi ngồi tính xem anh làm gì cho hết trưa nay và đến chiều tối. Tiện tay, anh mở Tivi, dạo qua một vài kênh nước ngoài xem, xem được vài kênh thông tin, ca nhạc, anh lại bật lên một vài kênh phim giải trí. Chán vì phải làm người xem ở giữa chừng, hay gặp phim bộ, anh không thể hiểu, một phần anh không chủ ý mở Tivi để xem hết nội dung, mà là đột nhiên thấy trống trải nên anh tìm thứ gì xem cho đỡ chán. Lát nữa thôi, anh định sẽ đi ra ngoài xem phố phường và dùng bữa trưa, có thể anh sẽ đi một mạch đến chiều mà không ghé lại khách sạn nghỉ trưa, nên giờ anh tranh thủ nghỉ thêm chút lát. Anh lướt qua một kênh thông tin sức khỏe, thấy có một cuộc phỏng vấn giữa phóng viên và bác sỹ, chợt anh nghe qua tên gọi “Hội chứng Paedophilia -Luyến ái trẻ em”, tò mò anh dừng lại nghe buổi phỏng vấn. Rồi im lặng chú ý nhìn vào màn hình anh nhận thấy một buổi phỏng vấn trong chương trình “Thông tin sức khỏe - Giải đáp thắc mắc” 
Bác sỹ đang nói:  - “Hội chứng Paedophilia (còn gọi là Luyến ái trẻ em): là người mắc chứng này cảm thấy bị lôi cuốn về tình dục với các trẻ em (thuộc bất cứ phái nào). Hoạt động tình dục với mọi trẻ em dưới 16 tuổi bị coi là phạm pháp. Tình trạng này thường gây ra do nhân tố tâm lý và xã hội ảnh hưởng đến phát triển tình dục. Những người ưa thích trẻ em có thể yêu cầu được trị liệu vì xã hội không công nhận: có thể dùng liệu pháp cư xử/ hành vi, hay giảm xung động tình dục bằng liệu pháp.” 
Phóng viên lại hỏi: - Vâng, cảm ơn bác sỹ, thưa bác sỹ, trong một số vụ án, khi thủ phạm của Hội chứng Paedophilia sau khi thực hiện hành vi giao cấu với trẻ em dưới 16 tuổi, khi trả lời lấy lời khai của cảnh sát, có người cho rằng họ bị ai đó nhập, hay nói khác đi là nhập hồn, và khi đó trong đầu họ không còn nhận biết bản thân, tức là kiểm soát cơ thể, họ cho biết như đi sang một nơi khác, ở đây tạm gọi là “xuất thần”, do vậy, họ nói họ không làm chủ bản thân, và dĩ nhiên hành động như vậy là ngoài chủ ý và muốn căn cứ vào đó để giảm tội trạng? Vậy bác sỹ vui lòng có thể lý giải ra sao về hiện tượng này cũng như cơ sở khoa học nào cho việc này. Hay nói khác đi, chúng ta có thể kiểm chứng lời khai của người can tội trên có lý? 
Bác sỹ trả lời:
- Àh … trường hợp một người có hành vi giao cấu với trẻ em dưới 16 tuổi, về mặt pháp lý, người này đã phạm tội và sẽ bị xử phạt, hình thức nặng nhẹ ra sao tùy theo một số nước. Còn về mặt y học, người này xác nhận là không còn nhận thức bản thân, hay kiểm soát hành vi, hay tâm hồn họ như đi lang thang sang một nơi khác, và hành động như vậy là ngoài chủ ý và để có thể giảm hình thức xử phạt … Theo tôi, chúng ta sẽ tìm hiểu qua một số hội chứng sau. Rồi bác sỹ nói tiếp, tay chỉ về màn hình tivi và một số hình ảnh:  - Trước hết ta xem qua Hội chứng Xuất thần (tên tiếng Anh còn gọi là trance) là trạng thái suy giảm tương tác với môi trường chung quanh dù nhận thức vẫn không bị sút giảm. Xuất thần có thể do thôi miên (hypnosis), nhập định (meditation), tăng trương lực, hysteria, và các loại thuốc (như thuốc gây ảo giác) và tín ngưỡng. Hình ảnh trên tivi cho thấy một số cảnh thôi miên, ghi hình tại bệnh viện khi một bệnh nhân đột nhiên bất tỉnh và có nhiều hoạt động tay chân kỳ quặc … Vị bác sỹ nói tiếp: 
- Thứ hai, hiện tượng xuất thần có thể do Ectasy gây ra (tạm gọi là trạng thái ngây ngất) cảm giác sung sướng và hạnh phúc cực độ. Từ này đặc biệt dùng cho tình trạng xuất thần do niềm tin tôn giáo chi phối. Tình trạng này không nhất thiết là bệnh lý, nhưng cũng xảy ra khi bị động kinh (đặc biệt về thùy trán) hay tinh thần phân lập (schizophrenia). Mà hiện nay, một số nơi đã bào chế ra thuốc Ectasy, chủ yếu để tạo cơn ngây ngất, phấn khích có chủ đích cho người sử dụng, để tạo hưng phấn nhất thời, có khi chúng ta hay gọi là thuốc lắc.  - Thứ ba, ta nói đến Twilight state (trạng thái chạng vạng) là tình trạng rối loạn ý thức, người bệnh vẫn có thể thực hiện được một số động tác bình thường nhưng có suy yếu về nhận thức và không nhớ được mình đã làm gì. Tình trạng này thấy sau những cơn động kinh, khi say rượu, hay trong các trạng thái lẫn lộn. Trạng thái chạng vạng có thể kết hợp với các yếu tố khác như chậm chạp trong suy nghĩ và hành động, các cơn giận dữ hay bị ảo giác. Trạng thái này chỉ kéo dài trong một thời gian ngắn hay vài giờ.
Rồi bác sỹ chuyển lời cho một thanh tra cũng đang có mặt tại buổi phỏng vấn, viên thanh tra nói cho mở tiếp một đoạn video khác, nói thuyết minh chầm chậm theo diễn biến của đoạn phim: - Rất có khả năng như anh dẫn chương trình nói, theo một đoạn phim tư liệu mà cơ quan chúng tôi thu thập được tại một khách sạn (thưa quý vị - tên khách sạn và tên các người trong băng hình được giữ kín vì lý do riêng tư), là một đoạn video do các camera quan sát đặt tại những góc khuất kín đáo ghi hình được tại một khách sạn, khán giả chú ý, hình ảnh tại một camera tĩnh chiếu về hướng một quầy tiếp tân trong khách sạn, vào một buổi đêm, nhìn đồng hồ trên tường ta thấy khoảng gần 2 giờ sáng, tại quầy tiếp tân có một nhân viên nam đang trực ca. Được khoảng 15 phút, ta thấy nhân viên này vẫn làm việc bình thường. Chúng ta sẽ lướt qua đoạn này.
Rồi viên thanh tra lại bật màn hình sang cảnh khác và thuyết minh: - Còn đây, từ một camera khác cho ta thấy trên lầu hai của khách sạn lúc này có một nhân viên nữ đang trực ca, quét dọn trong phòng vệ sinh chung của tầng hai.
- Và chúng ta sẽ quay lại màn hình camera tại phía chỗ người tiếp tân đang trực quầy, tua tiếp một đoạn, chúng ta chú ý lúc này khoảng 2g15 sáng trên bàn một số giấy tờ bị thổi bay, đột ngột đèn tại quầy tiếp tân và toàn gian sảnh tiếp tân chập chờn, và bất ngờ vụt tắt trong giây lát rồi sáng trở lại, tuy vậy vì lý do gì chúng ta chưa thể hiểu, nhưng điện cung cấp cho camera không bị ảnh hưởng, có thể do hệ thống camera an ninh dùng nguồn điện dự trữ - lý do an ninh trong trường hợp cúp điện, chúng ta tập trung nhìn vào khuôn mặt và mắt của nhân viên tiếp tân, lúc này đã thay đổi sang trạng thái tê tái, lạnh băng, đặc biệt hai mắt nhân viên này sáng quắc xanh lè, theo như ta gọi nôm nà là nhiều tà khí vv. Và chúng ta thấy nhân viên này đột nhiên thay đổi tâm lý, bắt đầu bỏ bê việc, động tác trở nên hung hãn... Được một lát chúng ta thấy người nhân viên này bỏ ca trực, cúi xuống bàn lấy theo một thanh gỗ nhỏ và đi ra hướng thang máy. Sau đó lại thấy anh ta trở lại. Màn hình camera sảnh tiếp tân cho thấy anh nhân viên này ngồi im lặng thụ động, mặt mũi không biểu lộ cảm xúc từ khoảng 2g20 đến 2g35 phút.
Màn hình chiếu sang một cảnh ghi hình khác từ camera trên lầu hai, viên thanh tra vẫn nói đều đều theo đoạn phim: - Chúng ta sẽ trở lại màn hình camera khác trên lầu hai để quan sát tiếp hành vi của nhân viên này. Lúc này là 2g22 phút, nhân viên xuất hiện từ thang máy bước ra, có lẽ anh ta đã thuộc lòng thời gian và vị trí khi nào, lúc mấy giờ người nhân viên nữ quét dọn sẽ làm việc ở đâu; anh ta ngập ngừng một lát tại cửa thang máy, đứng quan sát hai bên và hình như nghe thấy tiếng nước xả trong phòng toa lét chung, anh ta đi về phía đó. (Màn hình lại sang một cảnh khác trong phòng toa lét). Tại đây, anh ta đưa tay lấy một khăn tay lớn tại chỗ bục vòi rửa tay, quấn miếng khăn vòng quanh thanh gỗ, chậm rãi đi lại gần người nhân viên nữ này, chị nhân viên đang lúi húi lau dọn, không hay biết có người đi lại từ phía sau. Hắn hạ gục chị ta bằng một cú phang vào gáy, sau đó lấy khăn tắm lớn quấn lấy mặt cô nhân viên, có thể để chị ta không biết là ai trong khi hành động. Và cảnh cưỡng hiếp xảy ra, chúng ta xem kỹ đoạn băng, thấy nhân viên này chỉ xé áo đồng phục của chị quét dọn đến phân nửa, xé áo nịt ngực. Hắn khẩn trương hôn hít phần trên của chị, xoa bóp vú và ngồm ngoàm như một con thú đói tình dục, khi cảm thấy đủ lâu mới đưa tay xuống tốc váy của chị. Cảnh này cho thấy anh nhân viên này đã si mê đến mức bệnh hoạn trước hành vi muốn giao cấu với người nữ phục vụ cũng có chút nhan sắc này. Quay lại cảnh này, ta thấy anh ta dùng hai tay vồ vập, ngón tay và toàn khuôn mặt có những biểu hiện rất quỷ quái. Tuy vậy, trước khi thực hiện quan hệ anh ta còn tỉnh táo lấy ra một bao cao su và tự đeo cho mình, điều này cho thấy nhân viên này chủ động không để lại dấu vết là tinh trùng sau khi quan hệ, chỉ tính sẽ thực hiện hành vi nhanh gọn và sau đó bỏ đi, không nhắm đến yếu tố sát hại hay hành hung. Thời gian cưỡng hiếp khoảng 12 phút, trong khi quan hệ, có lẽ do cơn đau trong vùng kín khi hắn đang giao cấu và sự di chuyển thân thể mình sớm đánh thức cô tỉnh lại, khi phát hiện cô nhân viên có dấu hiệu tỉnh dậy, giơ tay lên chống đỡ, co chân lại theo phản xạ, lại bị anh ta lấy thanh gỗ bên cạnh phang một đòn vào trán và bất tỉnh tiếp, sau đó anh ta lấy khăn thấm nước lau sạch người nhân viên này, trên ngực áo, đùi và chỗ kín. Và mang thanh gỗ bỏ ra ngoài. Đây quả tình là một biện pháp xóa bỏ dấu vân tay, mồ hôi có thể sót lại, đứng dậy vào nhà tắm, dội bàn cầu, tại đây camera không thấy rõ anh ta làm gì, có thể là tháo bao cao su, vứt vào bàn cầu xối nước nhằm phi tang bằng chứng. Người này có vẻ nắm rất rõ thời điểm này tại khách sạn và lầu hai hiện đang có rất nhiều phòng đang có người thuê, anh ta cảnh giác xóa hiện trường, tuy vậy, không để ý đến hệ thống an ninh của khách sạn có giấu kín các camera khác mà anh ta chưa biết. ... Hết cảnh trên lầu hai, viên thanh tra lại chỉnh màn hình sang camera tại sảnh tiếp tân, nói: - Thực hiện xong xuôi, nhân viên tiếp tân này lạnh lùng đi ra thang máy, đi xuống quầy tiếp tân. Chúng ta chú ý tiếp, hiện tượng đèn trong sảnh tiếp tân lại chập chờn và vụt tắt trong giây lát rồi sáng trở lại. Lúc đó đồng hồ trên tường chỉ gần 2g40 sáng. Sau đó, chúng ta thấy anh ta đang gục trên bàn rồi bất thần thức dậy, nét mặt uể oải, ngạc nhiên như vừa lãnh thổ ngủ.
Rồi viên thanh tra cho dừng đoạn băng, quay về phía người dẫn chương trình nói tiếp: - Ngay sau đó, cô nhân viên tỉnh dậy nhận thấy mình bị ai tấn công đằng sau và thấy mình bị cưỡng hiếp, chị đã đi báo cảnh sát. Tại sở cảnh sát, người nhân viên nam này sau một hồi quanh co cho rằng anh ta không hề thực hiện hành vi đó, và nói vào thời điểm cô nhân viên bị cưỡng hiếp có rất nhiều đàn ông đang thuê tại lầu hai, và không thể đổ tội cho anh ta. Tuy nhiên, nhờ có hình camera mật ghi lại làm bằng chứng, anh ta phải thừa nhận là chính mình trong cảnh ghi hình đó nhưng luôn cho là anh ta bị oan ức và ai đó đã nhập vào anh ta để thực hiện hành vi này; và anh ta nói khoảng gần 2g15 phút anh đột ngột thấy mình hoa mắt choáng váng, và cảm giác như đi lang thang ra ngoài đường. Một yếu tố khác đáng quan tâm, anh ta khai là ngày hôm đó anh ta biết có nhân viên vệ sinh trực ca, nhưng vào giờ đó anh ta không hề biết chính xác người nhân viên đó đang làm việc ở lầu nào hay ở đâu, vì khách sạn này rất rộng có đến 20 lầu, mỗi lầu lại có nhiều người khách tại khách sạn qua lại, hay đi thang máy lên xuống, hay nhân viên khác làm việc. Anh ta không thể biết chính xác là lúc 2 giờ sáng hơn nhân viên nữ này đang làm ở lầu hai, và đáng chú ý, biết rõ lầu hai lúc này vắng người và không có nhân viên khác tại đây. Khi tỉnh lại, anh ta không hiểu sao mình đã đi ra ngoài đường, cùng lúc đó lại phạm tội hiếp dâm trên lầu hai. Khi cảnh sát tiến hành hỏi thông tin của bảo vệ bên ngoài, họ xác nhận từ khoảng 2g cho đến 4g sáng không có ai lảng vảng ở cổng hay từ trong khách sạn đi ra. Và nhóm bảo vệ cũng xác nhận, trong khoảng 2g đến 3 g sáng vẫn thấy anh tiếp tân trực tại quầy tiếp tân, tuy nhiên thấy người này ít cử động, chỉ ngồi im khi đó và khi đó hệ thống điện của khách sạn có chập chờn, vụt tắt rồi sáng trở lại hai lần khoảng từ 2g20 đến 2g40. Xét từ góc độ nội bộ thiết kế khách sạn, giờ giấc làm việc, chúng ta thấy lời khai của nhân viên tiếp tân này có nhiều điểm có lý, vì chỉ có bộ phận an ninh được quan sát các camera ngầm, tuy nhiên, hình ảnh camera ngầm an ninh chỉ được nhân viên an ninh kiểm tra lại vào ngày hôm sau, do lý do riêng tư nên luôn có nhóm nhân viên nam nữ, và nhân viên nam được theo dõi hình ảnh có nam, nhân viên nữ theo dõi hình ảnh có nữ, nên không có ai phát giác sự việc lúc đang xảy ra. Hơn nữa, từ 2g15 cho đến 2g40 sáng (tính từ lúc bắt đầu có hành vi cho đến khi thực hiện xong hành vi phạm tội chưa đầy 25 phút, trong khoảng thời gian ngắn đó, nếu giả định người nhân viên tiếp tân chủ ý tìm cô nhân viên nữ này để thực hiện hành vi trên, rất khó, vì khách sạn có đến 20 lầu, và không thể biết rõ họ đang làm ở tầng nào, thứ hai ca trực lau dọn này có đến 4 nhân viên chia nhau lau dọn 20 tầng lầu; ngoài ra còn có 3 nhân viên bảo vệ chốt tại 20 tầng lầu thường xuyên đi lên xuống để kiểm tra. Từ đây, chúng ta có một giả thiết mới nếu lời khai của anh ta đúng như vậy, anh ta nói rằng anh ta bị xuất thần và không hề hay biết mình đã phạm tội. Còn nếu chúng ta cho rằng hiện tượng nhập hồn là có, đáng chú ý hiện tượng đèn tại quầy tiếp tân và trong phòng chập chờn, vụt tắt rồi sáng trở lại đúng hai lần, trùng khới với trước và sau khi thực hiện hành vi trên. Tuy nhiên, hiện tượng này rất mù mờ, không ai có thể làm chứng, và trên cơ sở bằng chứng và luật pháp, anh ta đã phạm tội, tất nhiên bị xử phạt.
Thanh tra lại nhường lời cho vị bác sỹ, ông nhìn vào phía khán giả nói: - Thưa quý vị, các cơ sở về những hiện tượng như xuất thần, hay chạng vạng đã được y học đề cập đến. Tuy nhiên, chúng ta chưa được giải thích được cặn kẽ nguyên nhân cho từng vụ án, đặc biệt trong vụ án mà chúng ta vừa xem là một trong những trường hợp hy hữu, và đã được lưu giữ lại để cơ quan cảnh sát và các bác sỹ chuyên môn tiếp tục nghiên cứu, người phạm tội một mực xác nhận anh ta không hề có ý định đó, và khai nhận lúc đó anh ta cảm thấy choáng váng hoa mắt không kiểm soát cơ thể, còn mình cảm giác lâng lâng như đi lang thang hay đang bay ngoài phố; trong khi chứng cứ cho thấy anh ta đã phạm tội. Chú ý lại đoạn băng, chúng ta thấy người nhân viên này trước lúc phạm tội nét mặt anh ta có biểu hiện rất khác so với nét mặt, tác phong niềm nở của anh ta, và đặc biệt, nếu giả định có ai đó không phải anh ta, đã nhập vào anh ta, cũng cho thấy người này có vẻ rất tinh quái và chuyên nghiệp, biết nắm rõ nội bộ khách sạn, ngày đó giờ đó hiện có diễn biến gì hành tung và biết cách xóa dấu vết sau khi phạm tội. Vậy tại sao, theo xác nhận của bảo vệ - vẫn có người ngồi trực quầy tiếp tân, cùng lúc vẫn có anh nhân viên đó đang thực hiện hành vi trên lầu hai. Giả thiết này có thể lý giải, lúc đó, con người bị ma nhập chính xác đã lên lầu hai để thực hiện hành vi hiếp dâm, còn người ngồi im tại quầy tiếp tân chỉ là một cái bóng, còn bản thân anh nhân viên khai anh ta cảm giác như đi lang thang một lúc từ 2g20 đến 2g35 hợp với lúc các nhân viên bảo vệ tại cổng thấy anh ta ngồi im lặng không làm việc.
Nói đến đây, vị bác sỹ lại quay về phía viên thanh tra nhường lời cho ông: - Thưa quý vị, nếu đặt giả thiết như vậy, - nói đoạn viên thanh tra giở sổ công tác, nhìn thoáng rồi tiếp tục nói – tức là có người đã nhập vào nhân viên tiếp tân để thực hiện hành vi phạm tội, và người này từng làm việc ở khách sạn này nên nắm rõ mọi thứ, lần giở lại hồ sơ lưu lao động của bộ phận nhân sự, chúng ta đáng chú ý, hai năm trước tính từ thời điểm có hành vi phạm tội trên, có một nhân viên nam cũng làm tiếp tân tại khách sạn, người này sau đó đã bị một tai nạn giao thông và chết lúc 32 tuổi. Theo thông tin ghi nhận từ phía nhân viên làm chung với người này, lúc còn sống, anh ta cùng làm chung ca với chị nữ nhân viên trên, và cũng có cảm tình với cô nhân viên này, nhưng anh ta không được đáp lại tình cảm. Sau đó chết đột ngột trong một tai nạn. Tuy nhiên, vấn đề rắc rối đặt ra, là ai có thể xác nhận là người nhân viên quá cố kia đã thực hiện việc này, nếu cho là có các linh hồn của người đã khuất trước đó không ai có thể đếm hết có bao nhiêu người đã chết tại vùng này, hoặc một người nào đó nhập vào anh nhân viên tiếp tân kia chẳng hạn, rõ ràng sự việc đi vào mờ mịt, do vậy đây chỉ là những thông tin để ghi nhận thêm. Một điều đáng khích lệ khác, thể hiện việc tiếp thu và điều tra kỹ càng của cảnh sát và khoan hồng của phát luật, nếu có những tình tiết hợp lý, trong vụ này do có chứng cứ hình ảnh từ camera ghi hình tại sảnh tiếp tân và lầu hai, cho thấy mâu thuẫn khi cùng một lúc có hai nhân viên kia, nên lời khai của anh nhân viên cũng có lý, và được quy vào một trong những vụ án dân sự khá bí ẩn không thể giải đáp; anh nhân viên vẫn phải thi hành án phạt nhưng được xét một số tình tiết giảm nhẹ. Anh nhân viên trên dù khai nhận ra sao vẫn phải chịu tội theo luật pháp.
Rồi vị bác sỹ lại nói: - Vâng, thưa thanh tra, pháp luật luôn công minh, chỉ căn cứ trên bằng chứng để xác minh tội trạng. Những hiện tượng trên y học vẫn chưa thể giải thích, vụ án trên là một trong những trường hợp hy hữu có kết hợp yếu tố thần bí (tạm đặt giả thiết theo lời khai của người phạm tội) và tình tiết vi phạm hình sự. Chương trình hôm nay để giúp chúng ta tìm hiểu thêm về những hiện tượng nói trên. 
Rồi người dẫn chương trình nói tiếp: - Vâng, xin cảm ơn bác sỹ và thanh tra, quý khán giả thân mến, chúng ta vừa được theo dõi chương trình có khách mời là bác sỹ Lê Đình Trác thuộc Viện pháp y hình sự lãnh thổ Thẩm Xuyến, và thanh tra Hoàng Văn Sỹ - thuộc Sở cảnh sát và đội trọng án lãnh thổ Thẩm Xuyến đã giúp giải đáp một số hiện tượng lạ, và cho xem những thước phim tư liệu đáng giá. Đến đây, thời gian cho Chương trình “Thông tin sức khỏe - Giải đáp thắc mắc” của kênh truyền hình Thẩm Xuyến cũng đã hết, chúng tôi xin hẹn quý khán giả vào … 
Long tắt tivi, anh vẫn cảm nhận dư âm về chương trình tivi vừa rồi. Bất giác anh để ý đã gần mười một giờ. Anh vội thay quần áo và đi ra ngoài.
Xuống đến tầng trệt, Long gặp lại cậu thanh niên hôm nọ, anh chàng tiếp đón Long vào hôm đầu tiên khi anh mới đến. Thấy tiếng thang máy đổ chuông mở cửa, cậu ta vội nhìn về phía hành lang xem khách nào đang xuống. Vừa thấy Long, cậu ta nhanh nhẩu kêu lên:  - Ôi, ông anh, sao anh nghỉ ở đây có thoải mái không ạ? Long đi đến quầy tiếp tân, đứng tựa tay lên quầy, nheo mắt nói lại với anh chàng ba hoa: - Ừ, được lắm, khách sạn đây cũng lịch sự, tiện nghi đấy. Đây là lần thứ hai anh có ghé lại thị trấn này, không ngờ nó thay đổi, đường phố giờ đẹp quá. - Vâng, ở đây giờ cũng đông vui lắm anh ạ! Ơ sao hôm nay anh ra ngoài muộn thế, anh đã ăn sáng cà phê cà pháo gì chưa. Anh nghỉ được hai đêm rồi phải. - Rồi trên phòng, ừ ừ, cũng được hai đêm. Loay hoay xem Tivi mà cũng hết cả buổi sáng. – Long vừa nói, tay anh thò vào túi móc ra bao thuốc. Châm một điếu, anh phà hơi khói mạnh sang một hướng trước mặt cậu ta, Long hỏi: - Hút thuốc không em!? - Ô, thuốc Marlborrow ngoại cơ à, hay quá, xin anh một điếu! Cậu ta trả lời, đưa tay đỡ lấy bao thuốc và rút một điếu, lại theo thói quen, cậu dắt lên tai, rồi lại rút một điếu nữa, miệng cười hề hề cậu ta nói: - Dạ, cái này là bây giờ, còn cái này là để đến trưa nay. Anh hút thuốc sang quá, thuốc thơm  ghê.  - Em chỉ hút đến Báo Đen hay Con Ó là chịu, làm nhân viên lương còm cõi, sao dám hút loại Marlborrow nhập khẩu này được. (*tên loại thuốc lá đã được gọi tắt từ chữ Panther, Eagle).  Trước cử chỉ kia, Long hơi trố mắt ngạc nhiên, rồi anh lại hỏi: - Thế em tên gì? Còn anh là Kiên. Làm ở đây bao lâu rồi.  - Dạ, em tên Hải. Cũng làm được hai năm rồi. Rồi nhìn ngang liếc dọc, xem có ai ở khách sạn nghe ngóng không, cậu ta nói khẽ: - Ở cái thị trấn này, tìm việc làm vẫn còn vất vả. Em hoàn cảnh gia đình nghèo, ở tận trong Khu dân cư 2, ra thị trấn làm việc, lương thấp nhưng có việc là tốt. Em nói thật anh biết, em kiếm thêm chỉ là nhờ tiền bồi dưỡng của mấy tay giàu có hay ghé lại khách sạn qua đêm thôi. Cũng như nhiệm vụ của mình là phải để mắt, nói là môi giới không phải, oan cho bọn em, nhưng phải có chú ý, hỏi thăm mấy cô đi khách để có số điện thoại liên lạc, khi gặp khách đến hỏi em gọi họ đến. Tính chất bạn bè thôi. Làm tư nhân lương bổng bao nhiêu, nhưng những khoản ngoài này khách sạn lại để cho mình hoạt động, tìm được nhiều càng tốt, khách đến càng nhiều, đặt phòng nhiều chủ khoái chí … Thế là họ cũng lờ đi.
Long đứng trầm ngâm cũng nghe ngóng cậu ta nói gì, anh lại đang nghĩ một việc khác. Hai người cứ đứng nói như thế được khoảng bốn năm phút. Cậu kia cứ lẻo bẻo, còn Long im lặng nghe. Một lát, anh hỏi: - Thế hả, cũng vất vả nhỉ! Ah, nhân tiện, anh hỏi là ở những khu vắng người ví dụ đi vào sâu trong khu dân cư đồi núi cao như chỗ em, mà nhà nào có muốn tìm người thuê nhà thì làm sao?
Cậu ta lại tinh mắt lên, trả lời ngay: - Úi, vào trong đó nhà nào cũng rộng rãi, dân ai cũng như ai thì họ lại thuê nhà bên cạnh làm gì? Mà nếu có nhà nào cho thuê họ hay đi ra thị trấn hỏi nhờ mấy trung tâm giới thiệu, để lại địa chỉ điện thoại rồi có người các trung tâm này sẽ giới thiệu sau. - Thế hả? – Long nói. Rồi theo nghiệp vụ, anh thấy cần thiết phải hỏi thêm chuyện này, anh nói với cậu ta: - Này, vậy thì ở đây chỗ nào người ta thường đến đấy giới thiệu nhà cần thuê. - Ôi tưởng gì, anh cứ ra đường Tôn Đế, ở đấy có cái chợ lao động, rồi thì mấy trung tâm như vậy mở ngay bên cạnh để ăn theo giới thiệu cả thuê nhà, cả việc làm … Ở những nơi khác có nhiều, chứ ở cái thị trấn nhỏ này, chỉ có mỗi đường Tôn Đế thôi, ra đấy có hết. – Cậu ta trả lời Tuy vậy, cậu ta ngạc nhiên, tính tò mò hiếu chuyện lại nổi dậy, cậu ta thắc mắc hỏi: - Ơ thế anh hỏi về thuê nhà à? Thế anh định chuyển chỗ nghỉ à? Hay anh hỏi tìm việc.  Long nói lảng đi: - Không, anh đang đi nghỉ, ở khách sạn này tiện nghi giá lại vừa túi tiền đi đâu nữa. Hôm nọ sang ông bác, ông có nhờ anh đi qua đấy ném hộ ống cái giấy cần người thuê nhà cho mấy trung tâm, nên hỏi. - Ra thế à? – Cậu ta nói
Rồi đột nhiên, cậu ta chau mày nói lí nhí: - Àh, thế cái vụ hôm nọ em nói ông anh, ông anh định làm sớm không? - Vụ nào? – Long quay về cậu ta hỏi – Ah… thôi nhớ rồi, tại hôm qua anh bận ít việc chưa tiện, thế có em nào hay không, để sau nhé.  - Dạ, hôm nọ, em vừa được một cô đến làm quen nói là nhờ giới thiệu khách giúp, em nói anh nghe, nó đẹp lắm, người bên Thẩm Xuyến qua đây ở trọ. Hết chê, cao ráo, trắng trẻo, to đô con …  Nghe xong, Long hiểu ý cậu ta muốn thúc mình sớm gặp cô ta có lẽ từ lý do kiếm ít đồng bạc tiền cà phê, anh móc ví ra lấy ba tờ mười đồng, rồi kín đáo đưa cho cậu ta, anh nói: - Ừ, thôi để mấy bữa nữa, tự nhiên ông sếp ở cơ quan cũ có chuyện nhờ nên anh bận, thôi thế này, em cầm ít tiền trước đi, chuyện đó để sau, khi cần anh sẽ nói em biết ngay.  Cậu ta nhanh tay xòe tay chộp lấy ba tờ nhanh thoăn thoát, miệng cười nói: - Vâng cảm ơn, anh cho nhiều quá, dân thị thành có khác! - Này em, thế cái đường Tôn Đế ở đâu nhỉ, mấy chỗ trung tâm gì đó … - Long hỏi - Vâng, vâng, vâng, đường Tôn Đế nằm ngay phía phải ngay Tháp hồ nước. Từ khách sạn này anh đi thẳng năm phút xe máy là đến Tháp hồ nước. - Vậy à, giờ bận ra ngoài chút nhé. – Long nói - Vâng, chào anh.