Dịch giả Duyên Hồng
Phần 17

Bệnh về đường tình dục sẽ có những tác hại như thế nào đối với cơ thể?
- Viêm tinh hoàn và mào tinh, viêm tuyến tiền liệt, viêm hốc xương
chậu và âm đạo ở nữ, viêm và hẹp niệu đạo ở nam.
- Tắc nghẽn ống dẫn tinh và ống dẫn trứng, không có khả năng thụ
thai.
- Gây bệnh ở tim, hệ thần kinh, mắt, não bộ và khớp xương.
- Để lại những di chứng cho thế hệ con cháu.
- Tử vong; hiện nay mỗi năm có hàng vạn người chết vì mắc chứng bệnh thế kỷ AIDS. Vẫn chưa có một thứ thuốc nào có thể chữa
trị được bệnh này.
Những bệnh về giới tính thường gặp ở tuổi thanh thiếu niên
1. Bệnh lậu
Do khuẩn Neiseria Gonorrhoeae gây ra, phần lớn lây nhiễm qua đường tình dục. Thời gian tiềm tàng của bệnh là 3 - 10 ngày tính từ ngày bị nhiễm; nhưng cũng có trường hợp sau 24 giờ hoặc sau 1 tháng bệnh mới phát tác. Đối với nam giới, vi khuẩn bệnh lậu hay tấn công niệu đạo, làm cho niệu đạo phát đỏ, nóng rát, sưng tấy và chảy dịch vàng. Đối với nữ giới, vi khuẩn bệnh lậu sẽ tấn công tử cung và sau đó là niệu đạo, trực tràng, hậu môn. Khoảng 80% nữ giới khi mắc bệnh lậu không có triệu chứng nên họ thường là tác nhân lây bệnh cho người khác. 2% số bệnh nhân bị nhiễm khuẩn máu, viêm nang cơ, viêm khớp, viêm màng tim, viêm màng não và nổi mẩn đỏ
trên toàn thân.
2. Bệnh nhiễm khuẩn đường niệu đạo
Ngoài vi khuẩn gây bệnh lậu ra, còn có nhiều loại vi khuẩn khác gây viêm niệu đạo. Những bệnh viêm nhiễm loại này có tỷ lệ cao hơn tỉ lệ bệnh lậu. Nguyên nhân chủ yếu là do bệnh không có triệu chứng rõ ràng và thường không được mọi người chú ý.
Có hơn một nửa số trường hợp nhiễm khuẩn niệu đạo là do khuẩn piyi gây nên, kế tiếp là những vi khuẩn khác như trùng đuôi roi và cầu khuẩn hình chùm nho... Thời gian ủ bệnh là 1-5 tuần. Nam giới khi mắc bệnh sẽ cảm thấy niệu đạo ngứa nhức, đôi khi còn tiết ra dịch vàng. Nơi nhiễm khuẩn sẽ bị viêm, dẫn đến viêm màng bụng, viêm gan, viêm khớp, viêm trực tràng. Đối với nữ giới, bệnh sẽ gây nhiễm trùng ổ xương chậu, đẻ non hoặc thai nhi dị dạng.
3. Bệnh AIDS
Bệnh AIDS hay còn gọi là bệnh mất khả năng miễn dịch, là một loại bệnh do virus gây ra. Nó phá hoại hệ thống miễn dịch của cơ thể người, làm cho cơ thể người mất khả năng kháng dịch. Các loại khuẩn giang mai, lậu... lúc đó có cơ hội tấn công cơ thể con người.
Bệnh AIDS là bệnh truyền nhiễm qua đường tình dục, lây truyền qua huyết dịch (thông qua truyền máu, dùng chung ống kim tiêm) hoặc truyền trực tiếp từ mẹ sang con. Sau khi nhiễm bệnh một vài tuần đến một tháng, bệnh bắt đầu phát tác. Triệu chứng thường thấy là liên tục phát sốt, da nổi mẩn, cơ thể suy nhược, sức đề kháng kém và dễ bị nhiễm bệnh.
Theo ước tính, đến năm 2000, số người mắc bệnh trên toàn thế giới sẽ là 40 triệu người. Bệnh AIDS đến nay vẫn chưa có thuốc chữa trị, những người mắc bệnh chỉ chờ chết.
Bệnh AIDS tuy là đáng sợ như thế nhưng những người chưa bị mắc bệnh cũng có thể tiếp xúc, trao đổi, nói chuyện, sinh hoạt chung với người bệnh mà không lo sợ bị nhiễm bệnh.
4. Bệnh giang mai
Ngay đầu thế kỷ 15, châu Âu và châu Á đã có dịch bệnh này và gây ra số tử vong rất lớn. Vi khuẩn gây giang mai là Treponema Pallidum. Nó có thể qua niêm mạc da hoặc qua nơi bị thương để thâm nhập cơ thể. Con đường lây lan chủ yếu là tình dục. Bệnh cũng có thể lây qua đường truyền máu.
Bệnh diễn biến qua 4 thời kỳ: Thời kỳ đầu xuất hiện 2-4 tuần sau khi bị nhiễm bệnh: Ổ bệnh không có biểu hiện rõ ràng (thuộc loại nhiễm bệnh hạ cam mềm không đau) nên người bệnh không chú ý đến. Thời kỳ 2 xuất hiện sau đó 6-8 tuần. Người bệnh bị nổi mẩn toàn thân (bao gồm bàn chân, bàn tay), niêm mạc bị lở, nếu như không điều trị kịp thời thì các triệu chứng biến mất nhưng thực ra bệnh đang bước vào thời kỳ thứ ba: ủ bệnh (chỉ xét nghiệm máu mới phát hiện ra được). Thời kỳ thứ tư: Bệnh đã chuyển sang hệ tim mạch và hệ thần kinh.
5. Bệnh hoa ban
Sở dĩ gọi là bệnh hoa ban là vì nó có hình dạng nổi ban giống như hoa cải vậy. Bệnh này thường xuất hiện ở những nơi có tổ chức niêm mạc nhờn của nữ giới như quy đầu, rãnh quy đầu, hội âm, miệng lỗ tiểu, hậu môn... Bệnh hay phát ở âm thần, môi lớn, môi nhỏ, hội âm, trước âm đạo, tử cung và vùng cận hậu môn.
Bệnh lây nhiễm thường là do tiếp xúc trực tiếp với ổ bệnh (quan hệ tình dục) hoặc gián tiếp (qua các dụng cụ đã bị nhiễm bệnh). Thời gian ủ bệnh thường là 3-4 tháng. Trong thời kỳ đầu, ổ bệnh thường là một mụn nhỏ nổi lên, nhưng do không chú ý nên không được phát hiện sớm.