May mà các em không bảo: "Chán Viên Ghê!

Chứng kiến một em học sinh đọc thuộc lòng không sót một chữ bài thơ "Núi đôi" của nhà thơ Vũ Cao cho em khác nghe, tôi thấy vui, nhưng rồi niềm vui bất chợt bị giảm đi ngay khi tôi hỏi em rằng: "Cháu có biết tác giả bài thơ là ai không?". Em đã lắc đầu. Còn cô bạn của em thì đáp với vẻ nước đôi: "Là nhà thơ Nam Cao phải không chú?"
Chuyện trên làm tôi nhớ đến một giai thoại về nhà thơ Chế Lan Viên. Dịp ấy, về công tác ơ ỷtỉnh nọ, nhà thơ được một số thầy giáo mời về trường dự buổi sinh hoạt câu lạc bộ văn học. Phần nghi lễ "chủ" hào hứng giới thiệu "khách".
-Xin trân trọng giới thiệu với các em đây là tác giả bài thơ "Người đi tìm hình của nước" nổi tiếng mà các em ai cũng thuộc. Vậy các em có biết đây là nhà thơ nào không?
Cả hội trường im phăng phắc. Lát sau mới có một em trai mạnh bạo đứng lên:
-Thưa là nhà thơ Chế Viên Lan ạ...
Các thầy các cô ngượng chín cả mặt, thiếu điều độn thổ. Không khí phòng họp căng thẳng. May quá, đúng lúc ấy, nhà thơ của chúng ta kịp đứng lên, gỡ thế bí cho cả thầy lẫn trò.
- Cảm ơn các em đã nhớ được tên tôi như thế... Cũng may mà các em không bảo là Chán Viên ghê!
Cả hội trường cười ồ lên, vui vẻ...
Việc người đọc chỉ nhớ tác phẩm chứ không nhớ tác giả có thể là hạnh phúc đối với các nhà văn, nhà thơ. Nhà thơ Tế Hanh đã từng nói lên điều này trong một bài thơ về thi hào Nguyễn Du. Nhưng tôi nghĩ, dù sao cũng chỉ là quan niệm, là cách nói của những người làm ra "sản phẩm". Còn các thầy giáo chúng ta, những "người phân phối sản phẩm đó đến người tiêu dùng" lẽ nào lại để "khách hàng" của mình không biết đến họ!

Truyện Cài hoa vào quá khứ Giới thiệu một nét đẹp trong sự nghiệp "Trồng người". ... Những truyện ngắn liên hoàn Hát quốc ca Cái chết của con đà điểu Một kỷ niệm để đời Lỗ thủng trên áo thầy Trống suy tưởng Viết văn bằng phương pháp địa lý Lại nói về cái bìa vở Tên... cúng cơm Vợ tôi nói đúng Con số 6 viết ngược Rắn là loài bò "L" và "N" Từ một đoạn ống rạ Trách ai Xin được mũ ni che tai Sợi lông chân con ruồi Chồng là do mình tạo nên Lời phê Lời chào cao hơn... tiếng còi! Thế mà cũng lên mặt báo Tiếng đế... Có thể không diễn biến xấu như thế Nước mắt của nó đấy Văn... thị trường, các em đừng chấp Mùa hè trong mùa... Hạ Nếu không có lá thư của tòa soạn Nếu không, để đâu cho hết học... "giả" Vì sao trống trường không đánh được Sao tôi nỡ làm thế "Học hè" Em chưa từng viết những chữ nào như thế Trường thi bị tấn công Nó quên hết lời thầy dạy ngày xưa rồi May mà các em không bảo: "Chán Viên Ghê! Hai cách đối xử... hai kết quả Nhà văn Nguyễn Khải và vua hề Sạc lô Lâng lâng như đang bay Chuyện xảy ra ở quán cà phê ôm Châu... củ khoai sọ Cài hoa vào quá khứ Dung nữ giáo sư niệm an Sử ta, sử người Ngắm quả Giả vờ đấy Lời kêu cứu của một cô giáo Những con đường Khi thầy giáo tham gia phá án Ông ấy đâu chỉ tát vào mặt thầy H. "Vô tri mộc" và "Bất tử kê" Đừng để diễn lại con số... buồn Thầy thật... thầy giả Tên của mỗi người Tôi là... con dê cụ Cứu một... "Thần đồng hoang tưởng" Vì các "thị", các nhà phải co lại Nổi giận Tôi sai một, chị sai mười Giấc mơ đã được giải mã Đừng để con cháu chúng tôi mơ ước lớn lên được làm nghề đạp xích lô Thoát chết vì là... chồng cô giáo Tiên học lễ... Học bạ là tấm văn bia Câu chuyện nhỏ lẩy ra từ phim 12A và 4H Chí Phèo hay AQ? Nên học thêm ông ở điểm này Rõ là người tử tế Người gác cổng trường Đâu phải chuyện chơi Vì sao Cu Tý "tè" ra lớp Còn phải là những cao thủ nữa Dạy Sử bằng âm thanh của quá khứ Lại nói về quảng cáo Xem "tướng" học trò Cú hắt hơi chết cả bầy heo Để con người nhẹ nhàng cất cánh Mừng tới hai lần Học để... lấy chồng Hai kỷ niệm vui buồn Gã hành khất và hai người thầy giáo Lặp đi lặp lại Mỗi buộc đủ 5 cái đuôi chuột đây Tay trái Giá ai cũng như ông thợ khắc bút ấy Sự hy sinh vô lý Đi tết Thầy Bé bé bằng bông