NGUYỄN VĂN HUYỀN dịch
Thuật Mồm
( Khẩu kỹ)

Có một cô gái tuổi chừng hai bốn, hai nhăm, khoác một túi thuốc đến làng bán. Người đến chữa bệnh, cô gái không biết kê đơn bốc thuốc, khất đợi tối đến hỏi thần.
Tối đến, cô ta dọn dẹp sạch sẽ căn buồng nhỏ, cài chặt cửa bên trong. Mọi người xúm đến quanh cửa sổ nhưng chỉ dám thầm thào nói nhỏ không dám ho. Trong ngoài lặng ngắt như tờ. Khoảng nửa trống canh sau bỗng rèm động, cô hàng thuốc hỏi:
- Cô Chín đến đấy ư?
Tiếng con gái đáp:
- Đến đây.
Lại hỏi:
- Lạp Mai có theo hầu cô Chín đến đây không?
Ả thị tì trả lời:
- Đến rồi ạ!
Ba người líu ríu trò chuyện. Lát sau, rèm lại động, cô bán thuốc reo lên:
- A! Cô Sáu đến rồi.
Tiếng tíu tít hỏi:
- Xuân Mai có bế cậu nhỏ theo không?
Tiếng một ả khác:
- Cậu cứ khóc không chịu ngủ, nằng nặc đòi theo nương tử. Gớm, nặng đến hàng tạ, cõng tưởng chết người.
Rồi tiếng cô bán thuốc ân cần, tiếng cô Chín thăm hỏi, tiếng cô Sáu hàn huyên, tiếng hai thị tì rúc rích, tiếng cậu bè cười đùa, tất cả cứ rối rít lên. Lại nghe cô hàng thuốc cười nói:
- Chàng nhỏ này nghịch quá xá, xa thế mà còn đem theo cả con mèo.
Sau đó lời qua tiếng lại thưa thớt dần. Bỗng rèm lại động. Gian buồng lại lao nhao lên:
- Cô Bốn sao đến chậm vậy?
Tiếng một cô bé gái lí nhí:
- Đường xa hơn nghìn dặm, đi với cô bao nhiêu lâu mới tới được. Cô đi hơi chậm.
Rồi tiếng nói chuyện dông dài, tiếng chuyển chỗ, tiếng gọi lấy thêm ghế, cứ láo nháo lào nhào, phải chừng giập bả trầu mới tạm ngớt.
Đến lúc cô hàng thuốc cầu xin đơn thuốc. Cô Chín nói phải có sâm. Cô Sáu nói phải có kỳ. Cô Bốn nói phải có truật, cùng bàn nhau châm chước. Một lúc có tiếng cô Chín lấy bút nghiên, tiếng xé giấy soàn soạt, tiếng đặt cán bút canh cánh, tiếng mài mực rí rách, tiếng cầm bút viết, tiếng chân chạm ghế, rồi tiếng gói thuốc loạt soạt.
Lát sau, cô hàng thuốc vén rèm gọi con bệnh nhận thuốc lấy đơn. Khi cô ta quay vào buồng, tức thì tiếng bà cô cáo biệt, tiếng bà thị tì cáo biệt, tiếng cô bé bi bô, tiếng con mèo meo meo, tất cả lại rộ lên. Giọng cô Chín trong, hơi cao. Giọng cô Sáu chậm mà buồn. Giọng cô Bốn mềm mại dịu dàng. Gịong ba ả thị tì đều có sắc thái riêng nghe thường có thể phân biệt.
Dân làng tin là thần giàng thật, song uống thuốc thử không kiến hiệu.
Đó gọi là thuật mồm, dùng nó để bán thuốc cho chạy. Song ở đời cũng khối việc kỳ như vậy!
NGUYỄN VĂN HUYỀN dịch

Truyện Liêu Trai Chí Dị Dế Chọi Đạo Sĩ Thư Sinh Họ Diệp Ðạo Sĩ Núi Lao Thụy Vân Vương Thành Anh Ninh Không đề Hồng Ngọc Bành Hải Thu Bộ Da Vẽ Xảo Nương Ngũ Thu Nguyệt Cừu Ðại Nương Tiểu Thu Thanh Phượng Phòng Văn Thục Công Tôn Hạ Thạch Thanh Hư Thanh Mai Cô Gái Áo Xanh Ðảo Tiên Gái Thần Thôi Mãnh Liên Hương Trương Hồng Tiệm Cô Gái Nghĩa Hiệp Ðại Nam Thư Sinh Họ Ðổng Nhan thị LÀM RỂ THẦN NHÂN VỢ CHỒNG TIÊN LẤY VỢ MA CÁT CÂN VÀ NGỌC BẢN NÓI ÐÙA, TƯỞNG THỰC THẦN HOA CÚC LẤY NGƯỜI, MA SỐNG LẠI THAY TIM, ÐỔI ÐẦU VÂN THÚY TIÊN CHỬ SINH TẾ LIỄU BÁO OÁN Hằng Nương Con Trai người lái buôn ( Cổ Nhi) Cô Tú ( A Tú ) Cô Tư Họ Hồ ( Hồ Tứ Thư ) Công Tử Họ Vi ( Vi Công Tử ) Uông Sĩ Tú Liên Tỏa Hoa Cô Tử HƯƠNG NGỌC Tiên Ông Họ Thành Tịch Phương Bình Hoa Sen Mùa Lạnh Vụ Án Bài Thơ Mộng Thấy Chó Sói CÔ TIÊM BẠCH THU LUYỆN Cô Gái Họ Mai Trần Vân Thê Mặc áo lá cây Mê sách Cởi truồng rượt ma Mỹ Nhân Cứu Mạng Kết duyên với ong Thứ Cỏ Giết Người Vạn Lý Tầm Phu Một nhà đĩ chồn Vợ Bé Là Chồn Con Gái Nhà Trời HỒ HAY ĐÙA Chuyện Lạ Chim câu Người Nuôi Rắn Nước Dạ Xoa Nàng Ba Hoa Sen Ma Học Đàn Lớp Học ma GIẤC MỘNG VỢ HỒ LÂM TỨ NƯƠNG HỒ NHƯ THẦN TẤM GƯƠNG HIỆN HÌNH Nghĩa Khí Cải Hóa Hồn Ma Duyên Tiên Âm Phủ Cắt Thịt Vì Tình Lên Chơi Trên Trời Háo Sắc Lụy Mình Tay áo làm mai Báo Ứng Trước Mắt Đào mả cô Canh Tình NGhĩa Với Chim Bà chúa Tây Hồ Chuyện Ở Đảo Thần Tiên Người Hóa Hổ Vương Giả Vụ Án Tình Si Con Người Quốc Sắc Cô Tân thứ mười bốn Một Đêm Lấy Ma Ba Ông Tiên Đại Bợm Tấm Gương Thu Hình Gái Báo Thù Cha Bức Họa Trên Tường Hồ Gã Con Mưa Tiền Thuật Mồm Kiếm Khách Lấy Vợ Công Chúa Thiên Cung Giấc Mộng Đắc Chí Người Học Trò Phượng Dương Trộm Đào Ba Ngày Làm Diêm Vương Mối Tình Già Xấu Người Đẹp Nết Mũi Dao Kinh Kha Hoá quạ, lấy vợ thần Nam Nam Thành Thần Trương Thành Nối Giấc kê Vàng Phiên Chợ Giữa Biển Oan Nghiệt Trường Văn Vợ Dữ Hơn Cọp Người nhỏ Liêm sĩ của kẻ làm quan Lộc số Quan trung thừa điều tra trộm Quan Tề điều tra cướp Thuốc cường dương Giết sói, báo thù cha Thần miếu Định số Bùa cờ bạc Chồn đầu thai làm người Ghen với nữ thần Chồn cuối triều Minh Khoẻ như hổ, nhanh như vượn Gái chồn Hồi sinh, khỏi bệnh tê liệt Cướp đội lốt sư Hóa chồn vì hiếu sắc Thi làm Thành Hoàng Để của cho con Hổ trả ơn người Làm bạn với chồn vô hình Kim đan của ma chồn Bảy chị em chồn Thần thánh cũng ưa nịnh