Chương 10

- Này, chúng mày ạ! Thằng Thuật con lão già Tị sắp lấy con Tép đấy!
- Ồ! Lại có sự thật ấy nữa?
- Tao nói thật mà lại!
- Nhưng mày nghe tin ấy ở đâu?
- Chính mẹ con Tép nói ra.
- Thằng Thuật mà lại đâm đầu lấy vợ thừa à?
- Thế mới khỉ?
- Sái bao càng tốt chứ sao!
- Câu chuyện này tao chắc cũng tại bố thằng Thuật. Lão già ấy bướng lắm kia! Chắc lão thấy chúng mày bắt nạt cái Tép quá nên lão ấy thương nó chứ gì?
- Thương đếch gì lại bắt con phải ăn bã mía bao giờ!
- Cứ kể ra thì tao tưởng cái Tép cũng chẳng làm gì nên tội. Mẹ nó ốm, nó đi chạy tiền về để thuốc men cho mẹ nó nên mới bị lão chủ nài ép chứ thực ra có phải là nó đĩ thõa đâu.
- Hứ! Bị nài ép!... Thế nó không nghe dễ thường không được cả đấy?
Nghe Tuất nói, cả bọn cùng nhâu nhâu lên:
- Ừ, nếu nó cứ nhất định không nghe thì đã ai giết được nó chửa?
- Chúng mày đừng làm nhặng lên thế! Chúng mày chỉ được cái mạnh bạo ở miệng thôi! Ông thấy chính ngay cái thằng Tuất kia một hôm lảng vảng qua nhà chủ làm gì chẳng biết phải nó gọi ngay vào bắt quét chuồng xí mất gần một buổi mới được về. Lúc ấy chẳng bướng đi. Ấy là nói thằng Tuất là con trai con lứa hẳn hoi đấy chứ đừng nói con Tép là con gái nữa!...
Cả bọn cùng nín lặng.
Tuất cố cãi:
- Nhưng tao khác!
- Phải, mày khác Tép ở chỗ mày là con trai chứ gì?...
Ai nấy cười ồ...
- Mày bắt nạt cái Tép dữ quá, đến tao còn phải tức không nói gì ông già Tị nữa! Ai lại cứ đón đường triệt lộ người ta, chòng ghẹo người ta một cách đểu giả quá!...
- Ừ, thằng Tuất chơi cũng đểu thật!...
Thế là chính những anh con trai vừa về phe với Tuất, vừa chửi Tép là đồ đĩ lúc này lại quay trở lại bênh vực Tép để mắng Tuất là nhả nhớt, xấu chơi. Tâm lý họ như thế. Họ phần nhiều không có học hành hiểu biết gì cả nên hành vi của họ thoạt đầu là do theo tình cảm nông nổi và do theo cái thói đua đàn như chuyện đàn cừu của lão Panurge. Nhưng một khi có người chịu khó giảng giải lẽ phải cho họ nghe thì họ lại tỉnh ngộ và trở nên công bình thẳng thắn ngay, câu chuyện nói về Thuật, Tép kéo dài mãi đến hết buổi làm.
- Ông già Tị cư xử như thế thực là người gan dạ đáng khen!
- Bênh vực một người giữa khi người ấy bị hết thảy khinh ghét là làm một việc đáng khen chứ lại.
- Cu Thuật nó lấy được vợ như Tép, thú đấy chứ?
- Cái ấy đã đành. Cô ta ngoan ngoãn và có hiếu đáo để. Câu chuyện xảy ra cho Tép chẳng cũng vì mẹ cô ta là gì?
Còi tan, làm trong nhà máy cắt đứt những lời bàn tán của bọn phu con trai.
Họ rửa tay chân rồi kéo nhau tản ra các con đường và gặp ngay Tép.
Được bênh vực quá lòng mong mỏi, Tép bây giờ không nhút nhát nữa. Cô đường hoàng đi trên đường cái tuy không làm ra dáng khiêu khích ai cả. Cô không may đã bị kẻ quyền thế làm nhục nhưng lòng yêu của Thuật đã gội rửa sự nhục nhã cho cô rồi. Cô có cái cảm giác của một người bị vấy bùn vừa được tắm nước trong. Cô nhìn ánh sáng, nhìn người ta không thấy ngượng nghịu trong lòng như trước.
Bởi thế nên sáng hôm ấy, sau khi tan tầm, Tép đi đường cái về nhà chứ không theo lối tắt như mọi khi.
Gặp bọn con trai, cô cũng không sợ sệt nữa. Cô cứ thản nhiên đi, mắt nhìn thẳng chờ xem họ sẽ làm gì.
Thì vừa lúc ấy một tiếng anh con trai cất to:
- Chào chị Tép!
Câu chào không tiếp theo bởi những tiếng cười khúch khích tỏ ra bên địch đã đổi thay thái độ.
Vui vẻ, Tép dịu dàng đáp lại:
- Không dám, chào anh Tuất.
- Tôi mọi khi nghịch ngợm láo lếu quá, chị bỏ đi đừng giận tôi nhé?
Tép làm dáng rất thản nhiên:
- Không, em có giận gì các bác đâu?
Rồi cô bông lơn:
- Giá em là đàn ông thì em cũng nghịch chẳng kém gì các bác tí nào hết!
Cả bọn cùng cười một dịp thẳng thắn.
- Tiếc quá nhỉ!...
Tép cũng cười:
- Tiếc thật chứ lại! Làm đàn ông bao giờ cũng hơn chứ?
Tuất đáp:
- Hơn cái nước mẹ gì! Chỉ được cái nghề ăn tục nói khoác thì có!...
Một anh tiếp:
- Xin mừng chị Tép nhé!
Tép sung sướng nhưng vờ hỏi:
- Mừng cái gì kia ạ?
- Mừng chị sắp lấy chồng... sắp lấy anh Thuật.
Kiêu hãnh, Tép nhoẻn miệng cười rất tươi.
- Cảm ơn các bác có lòng mừng cho, nhưng đã chắc đâu anh Thuật có lòng thương đến em?
- Thương hẳn chứ lại! Nói chị bỏ lỗi, chị thì ai mà không phải thương.
Tép đỏ mặt.
- Anh chị lấy nhau tốt đôi quá! Anh Thuật là người đứng đắn chúng tôi vẫn phục.
Tép cảm thấy một sự say sưa, như người uống rượu. Cô sung sướng không những vì nghe bọn kia nói tốt cho Thuật mà còn bởi cô thấy bọn kẻ thù của mình bỗng trở nên tử tế khác hẳn trước.
Cuộc đời của Tép từ đêm hôm kia đến giờ thay đổi một cách lạ lùng t!!!13308_11.htm!!! Đã xem 28020 lần.


Nguồn: http://vietmessenger.com
Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 15 tháng 10 năm 2011