Truyện Cổ Tích Quỉ La Sát - Truyện cổ Phật Giáo - Etruyen.com

Quỉ La Sát

Xưa có một đoàn ca kịch vừa đi du lịch khắp nơi, vừa kiếm ăn bằng lối diễn tuồng. Trong các vở tuồng, đặc sắc nhất là vở tuồng “Quỉ La Sát” vừa rùng rợn lại vừa thích thú.

Chiều hôm nọ, đóng tuồng Quỉ La Sát hay quá rất được công chúng hoan nghênh. Ðóng xong đoàn ca kịch thu xếp đồ đạc để qua tỉnh khác. Có kẻ vì quá yêu chuộng, nài cầu ở lại bằng cách dọa dẫm: “Các ông ở lại đây sáng rồi hãy đi. Bây giờ đã chiều mà phải đi qua một cánh rừng rậm, trong rừng nhiều Quỷ La Sát lắm, nhất là lỡ ra đêm xuống mà chưa ra khỏi rừng”. Mấy chàng kịch sĩ cười phì: “Chúng tôi đây vốn đã là Quỉ La Sát, còn sợ La Sát nào nữa!”. Thế rồi cả bọn đồng sửa soạn cất bước vượt rừng. Nhưng chưa ra khỏi rừng thì trời đã tối hẳn. Cả bọn đồng ý nghỉ lại trong rừng, mai sáng họ sẽ đi. Họ đi bẻ cành khô, hốt lá về đốt lửa lên, rồi trải tạm những tấm màn phông để ngủ, cắt phiên ngồi canh lửa, rồi thì vì mệt mỏi đồng lăn ra mê mết.

Nửa đêm độ vào canh một, sương xuống nhiều quá, trời lạnh chành gác lửa run lẩy bẩy, bèn mở rương lấy tạm một bộ đồ diễn kịch khoác vào người rồi ngồi gật gù bên đống lửa hồng. Bộ đồ kia lại là bộ đồ Quỉ La Sát.  Có tiếng chim kêu, một người nằm ngũ vụt thức, ngoái cổ lên nhìn xem lửa còn cháy và người bạn canh lửa còn đó không. Nhưng kinh sợ biết bao! Người bạn canh lửa đâu chả thấy, chỉ thấy có một con Quỉ La Sát ngồi gật gù bên đống lửa. Lông gáy dựng ngược, hoảng lên, anh chàng chồm dậy vừa chạy vừa la: “Quỉ La Sát! Quỉ La Sát”. Bọn người thức dậy mắt nhắm mắt mở, nghe kêu tưởng là có quỷ thực, cũng la lên và bỏ chạy theo người trước không kịp suy nghĩ. Anh chàng gác lửa thiu thiu, nghe tiếng kêu tỉnh dậy, thấy bọn kia chạy hết thì cũng tưởng rằng có quỷ thực, bèn vội vàng mang cả bộ áo La Sát mà chạy theo. Bọn trước chạy được một khoảng khá xa ngoái lui trông thấy “hắn” theo sau, càng sợ, càng chạy, anh chàng gác lửa thấy bọn trước chạy vùn vụt như tên thì tưởng đâu quỉ đã kề sau lưng mình rồi, nên lại cố gắng đuổi. Bọn trước thấy “hắn” đuổi gấp, lại càng hoảng hốt cứ thế chạy cho đến mệt nhoài, đuối sức, trầy da chảy máu, cuối cùng hết hơi nằm lăn ra, đến khi biết rõ, tất cả đều bị thương, đau đớn khắp mình…

Con người vì thành kiến sai lạc, vì vô minh che lấp nên đua nhau chạy theo ảo tưởng trần gian và mua chuốc lấy bao nhiêu là đau đớn khổ nhục.

Mục Lục Cổ Tích Công đức sám hối - Truyện cổ Phật Giáo Những người mù rờ voi - Truyện cổ Phật Giáo Hoàng hậu Vi Ðề với pháp môn Tịnh Ðộ - Truyện cổ Phật Giáo Nhân nào quả nấy - Truyện cổ Phật Giáo Ðâu là sự thật - Truyện cổ Phật Giáo Tình thương - Truyện cổ Phật Giáo Cây đèn kỳ lạ - Truyện cổ Phật Giáo Quỉ La Sát - Truyện cổ Phật Giáo Mụt ghẻ nói tiếng người - Truyện cổ Phật Giáo Phước báo của sự bảo vệ sanh linh - Truyện cổ Phật Giáo Nan Ðà Tôn giả - Truyện cổ Phật Giáo Nhận lầm con - Truyện cổ Phật Giáo Máu sanh linh không rửa sạch tội lỗi của con người - Truyện cổ Phật Giáo Công đức trì giới - Truyện cổ Phật Giáo Trọng Pháp - Truyện cổ Phật Giáo Lòng hiếu thảo của con chim Oanh Vũ - Truyện cổ Phật Giáo Một lòng vì đạo - Truyện cổ Phật Giáo Nai hiền - Truyện cổ Phật Giáo Năm giọt mật - Truyện cổ Phật Giáo Ðức Phật với con voi dữ - Truyện cổ Phật Giáo Công chúa Nhật Quang - Truyện cổ Phật Giáo Truyện con chó đói - Truyện cổ Phật Giáo Vua A Dục trở về với PG - Truyện cổ Phật Giáo Hoa sen trong người - Truyện cổ Phật Giáo Vui trong Ðau khổ - Truyện cổ Phật Giáo Người đẹp gieo cầu - Truyện cổ Phật Giáo Con sư tử trọng pháp - Truyện cổ Phật Giáo Nên thận trọng lời nói - Truyện cổ Phật Giáo Bán nghèo - Truyện cổ Phật Giáo Lỗi không phải tại thầy thuốc - Truyện cổ Phật Giáo Ðiều đáng lo nhất - Truyện cổ Phật Giáo Nước mắt mẹ hiền - Truyện cổ Phật Giáo Tai hại của tham ái - Truyện cổ Phật Giáo Vua Ưu Ðiền với pháp ly dục - Truyện cổ Phật Giáo Sáu giác quan tranh công - Truyện cổ Phật Giáo Lòng ích kỷ quá độ - Truyện cổ Phật Giáo Của tuy đất cát lòng con kính thành - Truyện cổ Phật Giáo Gần Phật và xa Phật - Truyện cổ Phật Giáo Một cuộc chiến thắng vinh dự - Truyện cổ Phật Giáo Quả báo của lời nói, hành động đâm thọc ly gián - Truyện cổ Phật Giáo Nàng kỹ nữ Phệ Sa - Truyện cổ Phật Giáo Vàng ngọc phải chăng là hạnh phúc - Truyện cổ Phật Giáo Oanh vũ cứu đàn - Truyện cổ Phật Giáo Tinh tấn vì đạo hay là Tôn Giả Phú Lâu Na - Truyện cổ Phật Giáo Công chúa Ly Cấu - Truyện cổ Phật Giáo Giao du cần chọn bạn - Truyện cổ Phật Giáo Tiếng đàn vi diệu - Truyện cổ Phật Giáo Hy sinh - Truyện cổ Phật Giáo Bớ người ta: “Ăn cướp” - Truyện cổ Phật Giáo Làm vua trong 7 ngày - Truyện cổ Phật Giáo

Xem Tiếp Trang 11