NHỮNG BÀI HỌC THUỘC LINH TRONG CÂU CHUYỆN TÌNH CỦA RU-TƠ
Bài 9 (Ru-tơ 2:7-9)

Chúng ta đang học đến đoạn 2:7 trong loạt bài học Ru-tơ. Bô-ô đến từ Bết-lê-hem, đang nói chuyện với người coi sóc các con gặt về Ru-tơ khi nàng đang mót lúa trong ruộng. Người coi sóc các con gặt nói: "... nàng có nói cùng chúng tôi rằng: Xin cho phép tôi đi sau các con gặt mà mót và lượm nơi giữa các bó lúa. Nàng đã đến từ sáng, đứng mót cho đến bây giờ, trừ ra có nghỉ dưới chòi một chút." Ngôn ngữ đó thật là kỳ lạ phải không? Trong câu chuyện tình thì chắc chắn không có lý chút nào. Tại sao Chúa ghi lại như vậy? Nếu Chúa chỉ muốn cho chúng ta thấy hình ảnh Ru-tơ là một người siêng năng, thì người coi sóc các con gặt chỉ cần nói: Cô làm việc rất cần mẫn trong ruộng. Tại sao Kinh Thánh ghi lại chi tiết cho chúng ta làm chi?
Bạn có nhớ người đàn bà Ca-na-an trong Ma-thi-ơ đoạn 15 không? Bà rất bền bỉ khi bà cầu xin Chúa giúp cho con gái của bà. Thái độ ban đầu của Chúa Giê-xu để thử đức tin của bà và phô bày đặc tính của đức tin đó hầu cho các môn đồ nhìn thấy, Ngài không trả lời câu nào cả nên môn đồ xin Ngài bảo bà về. Rồi cuối cùng Ngài trả lời: Ta không có gì cho ngươi cả, ta đến đây chỉ vì những con chiên lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên đó thôi. Bà vẫn kiên nhẫn vì bà nhận ra rằng ngoài Chúa Giê-xu, thì bà không thể trông cậy vào bất cứ ai hay bất cứ nơi nào.
Ru-tơ đi mót lúa trong ruộng là hình ảnh của những người nghèo khó, người khách lạ về thuộc linh. Những người nhận ra rằng chỉ có Ðức Chúa Trời là nguồn hi vọng duy nhất, chỉ có Ðức Chúa Trời là nơi họ có thể tìm thấy câu trả lời. Vì vậy, họ không ngừng kêu xin Chúa: "Chúa ôi, xin thương xót con vì con là kẻ có tội, con không biết phải làm gì bây giờ, con không trông cậy vào đâu được nữa! Con biết, con là một tội nhân, con không muốn đi vào địa ngục. Con biết rằng chỉ có Chúa Giê-xu là câu trả lời duy nhất. Con không biết Chúa sẽ cứu con bằng cách nào, con không biết Ngài có cứu con không nữa, vì con không biết gì nhiều về Tin lành! Con chỉ biết một điều, là con đang bất an, và con biết rằng chỉ có Chúa Giê-xu mới có thể giúp con được."
Trong câu chuyện lịch sử, Ru-tơ làm việc rất cần mẫn, chỉ nghỉ một chút dưới chòi, nghĩa là cô rất siêng năng trong việc tìm kiếm đồ ăn cho cô và Na-ô-mi. Ðây là hình ảnh của những người đến với Chúa Giê-xu, không nghỉ ngơi cho đến khi tìm được sự ngơi nghỉ trong Chúa. Chúng ta không dám nằm ngủ cho đến khi chúng ta biết chắc rằng tội lỗi của chúng ta đã được tha, cho đến khi chúng ta biết chắc rằng chúng ta là con cái của Chúa. Chúng ta không dám nghỉ ngơi cho đến khi chúng ta biết chắc rằng tâm linh chúng ta được bình an.
Nếu bạn là người chưa được cứu và sâu tận trong đáy lòng của bạn, bạn biết nếu bạn qua đời đêm nay, không gì bảo đảm là bạn sẽ về ở với Chúa. Thay vào đó, điều kế tiếp mà bạn biết là bạn đang đứng trước ngưỡng cửa của ngày phán xét để trả lời cho tội lỗi của bạn, và bạn chắc rằng bạn sẽ phải bị quăng vào địa ngục vì tội lỗi của bạn. Nếu bạn thật sự suy nghĩ những điều nầy trong lòng bạn, bạn sẽ không chần chừ ngơi nghỉ cho đến khi bạn thật sự tìm được sự nghỉ ngơi trong Chúa Cứu Thế. Nếu bạn thật lòng trong vấn đề nầy, nếu bạn thật sự nhận biết địa vị khốn khổ của bạn, bạn hãy van xin với Chúa, tìm kiếm Ngài để được thương xót.
Ru-tơ là một người đàn bà góa nghèo, cô là khách lạ, cô là một người đàn bà bị rủa sả, cô hân hạnh được mót lúa trong ruộng nầy, mà người chủ là Bô-ô mà cô chưa từng gặp. Cô mừng quá vì được cho phép mót lúa đến nỗi cô làm việc quên nghỉ, vì cô đang tìm kiếm đồ ăn để có thể duy trì sự sống của cô và Na-ô-mi. Lúc đó, cô không hiểu được ân huệ nầy rất là lạ lùng, cô không nhận biết rằng sau đó cô sẽ thành hôn với Bô-ô. Tất cả những gì cô biết được là hôm nay cô được phép mót lúa trong ruộng cho nên cô tận dụng hết sức mình để làm việc, cô không phung phí chút thì giờ trong công việc nầy.
Bạn biết không? Cũng giống như vậy, chúng ta có thể "mót lúa trong ruộng" khi chúng ta mở Kinh thánh ra, Kinh thánh là Lời của Ðức Chúa Trời, là Bánh hằng sống, chúng ta có thể siêng năng trong việc học hỏi Lời của Chúa. Nếu chúng ta chưa được cứu, chúng ta sẽ ăn nuốt Lời của Chúa, chúng ta sẽ sốt sắng đọc Lời Ngài để tìm ra lẽ thật. "Tôi cần phải biết lẽ thật, vì tôi biết rằng tôi đang trên đường đi vào địa ngục, tôi biết rằng tôi đang ở dưới cơn thạnh nộ của Ðức Chúa Trời, tôi không thể nào ngơi nghỉ, tôi không thể vui chơi; tôi không thể tìm thấy sự bảo đảm nào, tôi không thể tìm được sự an ủi cho đến khi tôi tìm được sự an nghỉ nơi Chúa Cứu thế Giê-xu." Tôi tin rằng đây là bài học mà chúng ta nhận được trong câu nầy.
Chúng ta sẽ bắt đầu câu 8, bây giờ thì Bô-ô bắt đầu nói chuyện với Ru-tơ. Câu chuyện tình thật là dễ thương! ễ đây, chúng ta thấy một người đàn bà góa, bị rủa sả, hạ mình xuống như là một người ăn xin, đến trong ruộng của một người giàu có là Bô-ô. Lạ thay, Bô-ô là chủ ruộng, thuộc dòng tộc Y-sơ-ra-ên lại nói chuyện với cô. Bô-ô dám nói chuyện với Ru-tơ!? Cô không xứng đáng gì cả, được vào trong ruộng mót lúa là quá đủ rồi, được cho phép mót một ít lúa hầu cho có đồ ăn là một điều quá vui mừng rồi, nhưng bây giờ Bô-ô đến nói chuyện với cô. Xem nầy, ông nói với cô điều gì? Ông không đến để đuổi cô ra khỏi ruộng: "Sao nàng dám vào trong ruộng của ta?". Không, ông nói bằng lời lẽ an ủi, ông nói bằng những lời lẽ cảm thông. Ông nói trong câu 8: "Hỡi con gái ta, hãy nghe..." "Hỡi con gái ta!!? Hỡi con gái ta!!?" Thật lạ lùng làm sao! Bô-ô là người giàu có, sao ông lại nói với người con gái Mô-áp "Hỡi con gái ta"? Ông muốn nói cô là một người trong gia đình hay sao? Ô! chắc là tim cô Ru-tơ xúc động lắm.
Bạn thấy không? Khi chúng ta đến với Chúa Cứu thế Giê-xu ự cứu rỗi đó là Tin Lành của Chúa Cứu thế Giê-xu. Bởi vì chỉ một mình Ngài là người bà con có quyền thế và giàu, như Bô-ô, chỉ một mình Ngài là Ðấng trở nên người cứu chuộc của chúng ta. Khi chúng ta học sâu vào sách Ru-tơ chúng ta sẽ thấy điều nầy được mở rộng ra thêm.
"Vậy, Ru-tơ đi theo sau các con gặt mà mót trong một ruộng kia. Té ra may cho nàng gặp sở đất của Bô-ô, về họ hàng Ê-li-mê-léc." (Câu 3). Chú ý mấy chữ nầy: "Té ra may cho nàng gặp sở đất của Bô-ô..." Câu nầy được viết ra ở đây gần như là một chuyện ngẫu nhiên, một sự tình cờ cô đến sở đất của Bô-ô. Hãy nhớ, tại Bết-lê-hem có rất nhiều cánh đồng, lúc nầy là lúc bắt đầu mùa gặt, những đồng lúa bắt đầu chín, vì vậy những con gặt đang gặt trên hầu hết những đồng lúa nầy. Rất có thể cô sẽ đến những cánh đồng khác. Ở đây nói: "Té ra may cho nàng gặt sở đất của Bô-ô." Chúng ta sẽ tìm hiểu thêm trong bài học tới, xin Chúa ban phước cho bạn trong khi bạn tiếp tục tra xem Lời của Chúa.
"Các ngươi đã được lãnh không thì hãy cho không." Ma-thi-ơ 10: 8b
"Nhưng từ khi lòng nhơn từ của Ðức Chúa Trời, là Cứu Chúa chúng ta, và tình thương yêu của Ngài đối với mọi người ta đã được bày ra, thì Ngài cứu chúng ta, không phải cứu vì việc công bình chúng ta đã làm, nhưng cứ theo lòng thương xót Ngài..." Tít 3:4,5.