Dịch giả: Trường Giang Mạnh Vũ
Hồi 5
Nhận đao Thái Bảo, táng đởm Dương tổng trấn
Nghe lời Nữ hiệp, kinh hồn Mãng Đầu Đà

    
òng Trường Giang nước chảy lững lờ, hai bên triền sông nhà cửa san sát, thuyền đủ các cỡ qua lại như mắc cửi. Tài tử giai nhân, y phục gấm vóc màu sắc rực rỡ, du thuyền không thiếu.
Chu Tú Anh hỏi:
- Người ta đi đầu về hướng này mà đông vậy.
Phàn Mộng Liên đáp:
- Họ ra bến Giang Đầu, lên núi chiêm bãi Lĩnh Sơn miếu và uống rượu ở Vạn Thảo mỹ điếm.
Từ phía trước, mấy chiếc hoa thuyền chèo ngược trở về. Anh lái chiếc thuyền đầu, tay đủng đỉnh chèo miệng hát:
Thuyền bồng trở lái Giang đầu.
Đáy sông mây lắng nhịp cầu chênh vênh.
Giang hồ sông nước lênh đênh.
Đò xuôi nước ngược, mênh mông tiếng hò...
Giọng hát thanh thanh lẫn với tiếng chèo khua nước tan trong gió nhẹ quyền hương xa, khiến triền sông đã đẹp lại trở nên thơ mộng tuyệt vời.
Không bao lâu, thuyền ghé bến Giang Đầu.
Nơi đây, hoa thuyền rực rỡ đậu tựa bến tre. Khách thập phương đi chiêm bái thần linh kẻ tới, người lui đông đúc.
Những vị lão trượng râu tóc bạc phơ như cước, sắc diện hồng hào, tay chống gậy trúc, theo sau những chú tiểu đồng xinh xắn tóc gọt trái đào...
Đây những mặc khách thi nhân, giải mũ xanh nhẹ bay trước gió, đủng đỉnh văn thơ đầy túi, rượu ngát lưng bầu, người nào cũng tuấn tú thanh tao...
Kìa những giai nhân tuyệt sắc, xiêm y rực rỡ, mấy giải lụa nhẹ bay như cánh bướm rỡn hoa xuân. Dáng điệu khuê các, gót sen đủng đỉnh, các nàng theo sau mấy bà lão mẫu, nét mặt vô cùng nghiêm khắc.
Linh Sơn thần miếu cổ kính quyện đầy hương khói, xây bằng ngói ống gạch hoa ở ngay chân núi Giang Đầu vách đá trắng chênh vênh, dưới những bóng tùng cao ngất.
Hai họ Chu, Phàn sau khi đã dâng hương, theo đường mòn ven núi lên tới một khu đất rộng rãi mọc đầy đào hồng, mai trắng, cúc vàng, hai đường đỏ ối và nhiều thứ bông khác nhau màu sắc lung linh, hương quyện ngạt ngào. Mấy mái đình ngói đỏ mái cong nối liền với nhau bởi những dãy hành lang khúc khuỷu mỹ miều. Giữa các huê viên kỳ lạ ấy, trồng một cây cột cao ngất trên ngọn phất phới lá chiêu bài xanh chữ trắng Vạn Thảo Điếm.
Khách ăn đông đảo. Đình nào cũng có tỳ bà muội đờn ca réo rắt nhặt khoan làm vui tai thực khách.
Chu Đức Kiệt đi trước tìm căn đình ít người chọn một thồi giáp với lan can. Chu Tú Anh chỉ tay bảo mọi người:
- Hoa Bắc non cao rừng rậm hùng vĩ, miền Nam đất rộng dân nhiều phồn thịnh, kìa trông dòng sông xanh quanh co chẳng khác chi con thanh long uốn khúc mà vẩy bạc lấp lánh là những đợt sóng nhô lăn tăn phản chiếu nắng hồng.
Chu Đức Kiệt gật gù nói tiếp:
-... Và Trấn Giang là cả một thị trấn bằng hoa, muôn nghìn màu sắc!...
Phàn Thế Hùng cười khanh khách.
- Còn nhị vị là đôi kiếm khách có tâm hồn thi nhân.
Phàn Mộng Liên nhìn anh mỉm cười:
- Chứ không ư! Thi nhân kiếm khách khác chi nhau? Một đăng dùng bút ngọc hoa tiên ca ngợi cảnh đẹp của đất nước. Một bên lấy thần kiếm uy linh hoa lên những đường gươm chớp giật như đượm vẻ hùng khí non sông, tài an bang tế thế có thể làm nghiêng ngửa cả sơn hà.
Bốn người nâng ly mời nhau khúc khích cười.
Bỗng Chu Tú Anh đưa mắt bảo ba người:
- Coi kìa! Hai hòa thượng kia chắc không phải tay vừa.
Chu Đức Kiệt và anh em họ Phàn cùng nhìn ra phía cửa thấy hai vị hòa thượng vóc người to lớn, đầu trọc lốc nhẵn bóng, mắt lồi mày chổi xễ xếch ngược, diện mạo hung dữ. Người đi trước vận áo cà sa màu xám tro trên lưng đeo chiếc nón lá rộng trùm ra ngoài cây doãn đao cán lộ qua vai. Người đi sau chống câu thuyền trượng bằng sắt nặng nề.
Hai hòa thượng dựng nón lá và đao, trượng vào góc đình kéo ghế ngồi xuống thồi gần đó, gọi rượu uống.
Họ vừa uống rượu, vừa đưa mắt sắc như dao nhìn kháo mọi nơi, hễ thấy thồi nào có gái đẹp là trố mắt nhìn không hề ngượng nghịu.
C!!!14328_7.htm!!! Đã xem 105534 lần.

Sưu tầm: casau
Nguồn: nhanmonquan
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 8 tháng 4 năm 2013