Dịch giả: Nguyễn Mạnh Cường
Chương 13

    
huyện cười ở Phòng điều tra các vụ giết người – Homicide về nhà xác rằng bất chấp bầu không khí tệ hại thì nơi này vẫn tốt cho công việc kinh doanh. Chẳng có thứ gì giống cái mùi formanđêhit nồng nặc hay độ sáng não nề của những gian sảnh lợp ngói của bệnh viện có thể khiến cho công việc săn đuổi những làn đạn chết người cực nhọc dường như giống như một công việc đầy cảm hứng.
Nhưng như người ta nói, đó là nơi để các xác chết.
Không có gì nhiều để nói về Claire Washburn ngoại trừ rằng cô ấy thông minh, rất hoàn hảo và là người bạn thân nhất của tôi trên thế giới này. Trong suốt 6 năm qua, cô ấy là người kiểm tra y tế chính của thành phố, điều mà mọi người ở Phòng điều tra các vụ giết người – Homicide đều biết rằng đó là một chức danh chưa xứng đáng vì thực ra cô ấy điều hành văn phòng cho Anthony Righetti. Righetti là ông chủ độc đoán, đầy uy quyền, đôi khi còn ăn bớt tiền công của cô, nhưng Claire hiếm khi phàn nàn.
Trong hồ sơ của chúng tôi, Claire giữ chức vụ Nhân viên điều tra các vụ giết người bất thường. Nhưng có lẽ ý kiến về một nữ bác sĩ pháp y vẫn chưa được chấp nhận, thậm chí ở San Francisco.
Khi Raleigh và tôi đến, chúng tôi được đưa vào văn phòng của Claire. Cô mặc chiếc áo khoác màu trắng dành cho bác sĩ với biệt hiệu “Bướm” được thêu phía trên túi áo bên trái. Điều đầu tiên mà bạn nhận thấy về Claire là cô đang mang trên người đến hơn 22kg thừa mà cô không cần đến. “Tôi có vóc dáng đẹp”, cô ấy luôn luôn đùa như vậy. “Tròn cũng là một hình mà”.
Điều thứ hai là cách xử sự của cô ấy rất thông minh và tự tin. Bạn nên biết là cô ấy không thèm màng đến điều gì. Cô ấy có thân hình của một người Bà la môn, trí óc của con diều hâu và tâm hồn thanh thản của một con bướm.
Khi chúng tôi bước vào, Claire cười rất mệt mỏi nhưng hài lòng như thể cô ấy đã thức cả đêm để làm việc. Tôi giới thiệu Raleigh, và Claire liếc tôi thật nhanh bằng một ánh mắt tinh nghịch ấn tượng.
Bất kể những gì tôi đã tích lũy được qua nhiều năm về những nỗi đau trên đường phố, Claire bắt đầu trong vẻ khôn ngoan tự nhiên. Cái cách mà cô cân bằng các nhu cầu công việc của mình và xoa dịu ông chủ luôn tìm kiếm danh vọng cùng với việc nuôi dạy hai đứa con quả là một điều phi thường. Và hôn nhân của cô với Edmund, người chơi trống bass cho một ban nhạc giao hưởng của San Francisco, đã đem đến cho tôi niềm tin rằng vẫn còn hy vọng đối với lòng từ thiện.
- Mình đang mong cậu đến – Claire nói khi chúng tôi ôm nhau. Mình gọi cho cậu tối qua từ đây. Cậu không nhận được lời nhắn à?
Với vòng tay an ủi quanh người tôi, một cơn lũ tình cảm dâng trào. Tôi muốn kể cho cô ấy nghe mọi điều. Nếu không vì có Raleigh, tôi nghĩ tôi đã giãi bày tất cả về Tiến sĩ Orenthaler, chứng Negli.
- Mình đã kiệt sức – Tôi trả lời – Và kiệt sức hoàn toàn. Ngày dài đằng đẵng.
- Đừng kể cho tôi. Các cô ngáo ộp gặp nhau – Raleigh chặc lưỡi.
- Sự chuẩn bị khám nghiệm tử thi chuẩn mực – Claire cười toe toét khi chúng tôi tách ra – Thế họ không dạy anh điều đó ở Tòa thị chính sao?
Anh ta giang cánh tay ra một cách khôi hài.
- Nào, nào – Claire nói, bóp vai tôi, cô lấy lại giọng nói nghiêm túc.
- Đây là cái cậu kiếm được, dù sao đi nữa, tôi chỉ vừa hoàn thành những thử nghiệm ban đầu vào sáng nay. Hai người có muốn xem mấy cái xác không?
Tôi gật đầu.
- Chỉ vừa chuẩn bị thôi, hai cái xác này không tận dụng nhiều được cho quảng cáo Cô dâu hiện đại.
Claire dẫn chúng tôi đi qua một loạt những cánh cửa nén tới một cái hầm, căn phòng rộng được làm lạnh – nơi các xác chết được cất giữ.
Tôi đi bộ phía trước cùng Claire, cô kéo tôi lại gần và thì thầm:
- Để tớ đoán nhé. Cậu đã trêu đùa chán với Jacobi, và đột nhiên vị hoàng tử quyến rũ này xuất hiện.
- Anh ta làm việc cho Thị trưởng, Claire – Tôi mỉm cười đáp lại. Họ đ&ck="noidung1('tuaid=14342&chuongid=23')">Chương 22
  • Chương 23
  • Chương 24
  • Chương 25
  • Phần II - Chương 26
  • Chương 27
  • Chương 28
  • Chương 29
  • Chương 30
  • Chương 31
  • Chương 32
  • Chương 33
  • Chương 34
  • Chương 35
  • Chương 36
  • Chương 37
  • Chương 38
  • Chương 39
  • Chương 40
  • Chương 41
  • Chương 42
  • Chương 43
  • Chương 44
  • Chương 45
  • Chương 46
  • Chương 47
  • Chương 48
  • phải là của chú rể. Nó là của người đàn ông đã giết anh ta. Claire tròn xoe mắt – Rõ ràng không một tay chuyên nghiệp nào tôi biết lại để lại tang vật như vậy.
    - Hắn có thể chỉ cố gắng lợi dụng đám cưới như một cái vỏ bọc mà thôi, Raleigh đáp lời.
    Một phán đoán thậm trí còn ghê rợn hơn đã vụt đến trong tôi.
    - Kẻ giết người có thể là một vị khách mời.

    Truyện Kẻ đầu tiên phải chết Nội dung Phần mở đầu Phần I – David và Melanie
    Chương 1
    Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 & 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Phần II - Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Phần IV - Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Phần III – Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Phần IV - Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 & 126 Phần kết